Tại Đức, từ giai đoạn phổ thông trung học, học sinh đã được định hướng nghề nghiệp và chỉ có những học sinh khá giỏi sau khi hoàn thành tốt 12-13 năm học trung học, học sinh mới được tiếp tục theo học tại các trường Đại học.
Nền giáo dục của Đức được xem là nền giáo dục mang tính cách thực tiễn, lý thuyết và thực hành quan trọng như nhau. Ở đây ngành giáo dục không mang tính tập trung, tức mỗi tiểu bang có quyền quyết định về mô hình hệ thống giáo dục.
Các bộ văn hoá của 16 tiểu bang thống nhất về hệ thống giáo dục cơ bản nhưng vẫn có sự khác nhau giữa các trường và sự đào tạo tại những tiểu bang, do quyền hành chính tự lập và truyền thống văn hoá của từng vùng.
Tại Đức có 2 loại hình đào tạo Đại học khác nhau quan trọng: Universitọt (Universität, Technische Universität) và Fachhochschule (FH). Các trường Đại học Tổng hợp (Uni), Tổng hợp Kỹ thuật (TU) và Đại học Khoa học ứng dụng (FH) đều “đồng giá trị”, nhưng “khác hình thức”:
Nhóm 1:
Nhóm 2:
Nhóm 3:
Nhóm 4:
Nhóm 5:
Nhóm 6:
Nhóm 7:
Nhóm 8:
Nhóm 9:
Nhóm 10:
Nhóm 11:
Nhóm 12:
Nhóm 13:
Nhóm 14:
Nhóm 15:
Nhóm 16:
Nhóm 17:
Nhóm 18:
Nhóm 19:
Nhóm 20: